Ngày thường Hà Nội đông đúc, xô bồ, chật chội lắm. Đi ngoài đường như đi đánh trận. Nhưng mỗi khi Tết đến, Hà Nội lại như khoác trên mình chiếc áo mới. Hoặc nói khác đi, mỗi khi Tết đến, tạm gác lại những xô bồ thường nhật,  cô gái Hà Nội lại trở nên dịu dàng, nhẹ nhàng, và e ấp hơn, như đúng tính cách từ xưa đến nay của cô vậy.

Sống ở Hà Nội đã lâu, tạm gọi là “là người Hà Nội” cũng được, nhưng mình chưa bao giờ được ngắm nhìn cô gái Hà Nội vào sáng sớm mùng Một Tết, khi trời mới sáng, mặt đất vẫn còn đọng lại những giọt sương, và phố xá vẫn còn mờ ảo bởi làn mưa xuân phây phất.

Sau bao nhiêu năm ấp ủ, cuối cùng năm nay mình cũng đã có thể làm cái việc mà mình muốn. Mùng Một Tết Kỷ Hợi, 6 rưỡi trời sáng, 7 giờ mình xách xe ra ngoài. Trời sáng hôm nay ấm ngọt, hơi mờ sương, và thanh bình đến lạ. Dạo qua những con phố hàng ngày vẫn đi, thấy thênh thang. Tự dưng cảm thấy trong lòng cũng thênh thang phơi phới theo.

Mùng Một đầu năm, có lẽ chỉ cần như vậy. Tâm An, Lòng Nhẹ Nhàng, cả năm sẽ thuận lợi ^^_^^ 









Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *